Thứ Hai, 10 tháng 1, 2011

8 điều nói dối trong đời mẹ

8 điều nói dối trong đời mẹ

bởi Stefanie Tran vào ngày 11 tháng 1 2011 lúc 1:31 chiều
Ghi chép của bạn đã được tạo.
<span><span>1.</span>Thuở nhỏ, gia đình cậu bé rất nghèo, tới bữa, chẳng mấy khi có đủ cơm ăn, mẹ liền lấy cơm ở trong bát mình chia đều cho các con. Mẹ bảo: Các con, ăn nhanh lên, mẹ không đói!——><span>Mẹ nói câu nói dối đầu tiên!</span>

<span>2.</span>Khi cậu bé lớn dần lên, người mẹ tảo tần lại tranh thủ những ngày nghỉ cuối tuần, đến những vùng đầm hồ ven đô bắt cá về cho con ăn cho đủ chất. Cá rất tươi, canh cá cũng rất ngon. Khi các con ăn thịt cá, mẹ lại ngồi một bên nhằn đầu cá. Lấy lưỡi mà liếm những mảnh thịt sót lại trên đầu cá. Cậu bé xót xa, liền gắp miếng cá trong bát mình sang bát mẹ, Mẹ không ăn, lại dùng đũa gắp trả miếng cá về bát cậu bé. Mẹ bảo: Con trai, con ăn đi, mẹ không thích ăn cá.——> <span>Mẹ nói câu nói dối thứ hai.</span>
<span>3.</span>Lên cấp 2, để nộp đủ tiền học phí cho cậu bé và anh chị, Vừa làm thợ may, mẹ vừa đến Hợp tác xã lĩnh vỏ hộp diêm về nhà, mỗi tối lại ngồi cặm cụi dán, kiếm thêm chút tiền chi tiêu cho gia đình. Một buổi tối mùa đông, nửa đêm cậu bé tỉnh giấc. Thấy mẹ vẫn còng lưng bên cành chiếc đèn dầu dán vỏ bao diêm. Cậu bé nói: Mẹ à, mẹ đi ngủ thôi, sáng ngày mai mẹ còn phải đi làm nữa mà. Mẹ nhẹ: Con trai, đi ngủ đi. Mẹ không buồn ngủ!——> <span>Mẹ lại lần thứ ba nói dối.</span>
<span>4.</span>Ngày thi vào trung học, mẹ xin nghỉ làm, Ngày nào cũng đứng ở cổng trường thi, làm chỗ dựa tinh thần cho cậu bé đi thi. Đúng vào mùa hạ, trời nắng khét tóc. Người mẹ nhẫn nại, đứng dưới cái nắng hè gay gắt chờ con mấy tiếng dài đằng đẵng. Tiếng chuông hết giờ vang lên rồi. Mẹ nghiêng người đưa cho cậu bé bình trà đã được pha sẵn, dỗ dành cậu bé uống, bình trà nồng đượm, tình mẹ còn nồng đượm hơn. Nhìn thấy bờ môi khô nẻ và khuôn mặt lấp lánh mồ hôi của mẹ, cậu bé liền đưa bình trà trong tay mời mẹ uống. Mẹ bảo: Con uống nhanh lên con. Mẹ không khát!! ——><span>Mẹ nói dối lần thứ tư.</span>
<span>5.</span>Sau khi cha lâm bệnh qua đời,mẹ vừa làm mẹ vừa làm cha. Vất vả với chút thu nhập ít ỏi từ nghề may vá. Ngậm đắng nuốt cay nuôi con ăn học, khổ không lời nào kể xiết. Có chú Lý ngồi sửa đồng hồ dưới chân cây cột điện đầu ngõ biết chuyện, việc lớn việc nhỏ chú đều tìm cách qua giúp một tay. Từ chuyển than, gánh nước, giúp ít tiền cho gia đình cậu bé tội nghiệp. Con người chứ đâu phải cây cỏ, lâu rồi cũng thành thân. Hàng xóm láng giềng biết chuyện đều khuyên mẹ tái giá, việc gì phải một mình chịu khổ thế. Nhưng qua nhiều năm mẹ vẫn thủ thân như ngọc, kiên quyết ko đi bước nữa. Mọi người có khuyên mẹ kiên quyết không nghe. Mẹ bảo: Mẹ không yêu chú ấy. ——><span>Mẹ nói dối lần thứ 5</span>
<span>6.</span>Sau khi cậu bé và các anh chị cậu tốt nghiệp đại học đi làm. Mẹ nghỉ hưu rồi nhưng vẫn tiếp tục làm những việc lặt vặt ở chợ để duy trì cuộc sống. Các con biết chuyện thường xuyên gửi tiền về để phụng dưỡng mẹ. Mẹ kiên quyết không nhận, tất cả tiền con gửi về mẹ đều gửi trả. Mẹ bảo: Mẹ có tiền! ——><span>Mẹ nói dối lần thứ 6</span>

<span>7.</span>Cậu bé ở lại trường dạy 2 năm, sau đó thi đỗ học bổng học thạc sỹ ở một trường đại học danh tiếng của Mỹ. Sau khi tốt nghiệp cậu ở lại làm việc tại một công ty nghiên cứu máy móc. Sống ở Mỹ một thời gian, khi đã có chút điều kiện. Cậu bé muốn đưa mẹ qua Mỹ sống để phụng dưỡng mẹ tốt hơn. Nhưng lại bị mẹ từ chối. Mẹ bảo: Mẹ khôngquen! ——><span>Mẹ nói dối lần thứ 7.</span>
<span>8.</span>Nhiều năm trôi qua, mẹ lâm trọng bệnh, phải vào viện điều trị. Khi con trai đáp máy bay từ nơi xa xôi về thăm mẹ, mẹ già đi nhiều và yếu quá rồi. Nhìn mẹ bị bệnh tật dày vò đến chết đi sống lại, thấy con trai đau đớn vì thương xót mẹ. Mẹ lại bảo: Con trai, đừng khóc, mẹ không đau đâu. ——> <span>Đấy là lần nói dối cuối cùng của mẹ.</span></span>

Chủ Nhật, 9 tháng 1, 2011

...

...

bởi Stefanie Tran vào ngày 03 tháng 11 2010 lúc 11:47 sáng
mỗi ngày đều có chuyện k vui,mọi thứ đều vô nghĩa lý,lạc lõng giữa đám đông...
nhiều ng để làm gì khi không ai hiểu mình...
ngày nào cũng nhớ để rồi mỗi sáng lại thất vọng
đêm nào cũng khóc để rồi mỗi sáng lại lặp lại như thế...
.
.
.
.
.
.
.
.
...ngoảnh đầu lại chẳng còn ai..........

nhận ra sau khi suýt chết:))

nhận ra sau khi suýt chết:))

bởi Stefanie Tran vào ngày 24 tháng 11 2010 lúc 9:35 sáng
còn nhỏ thì mong lớn lên,già rồi thì mong trẻ lại,xưa nay con ng vẫn mang cái mong ước ích kỷ đoạt quyền tạo hóa như thế...
sẽ ra sao nếu sự sống là vĩnh cửu,mỗi phút giây dường như k trôi qua...hay trôi qua trong vô nghĩa lý...
nhưng cuộc sống vẫn tiếp diễn.sinh lão bệnh tử,kiếp nối kiếp tuần hoàn.có cái lý của nó...
mỗi ngày trôi qua đều có 1 ý nghĩa riêng,phải sống,phải trải nghiệm để nhận ra mình quá nhỏ bé giữa đời vô tận
để nhận ra cái hữu hạn của kiếp người...
để mỗi ngày lại cảm nhận những điều mới mẻ...
những người mới...
kiến thức mới...
bạn mới kẻ thù mới...
nhận ra để trân trọng hơn những gì mình đang có...
trân trọng quá khứ,sống cho hiện tại,hướng đến tương lai....
sống bằng 120% năng lượng...để đến phút cuối cùng cũng k phải hối hận...
ngày mai  còn nhiều trải nghiệm mới để khám phá,nhiều nơi để đi,nhiều người để gặp...
cảm ơn ngày hôm nay...
có kết thúc để yêu hơn cái bắt đầu..

Dành cho một ai đó...

Dành cho một ai đó...

bởi Stefanie Tran vào ngày 15 tháng 12 2010 lúc 11:28 chiều
hôm nay có quá nhiều chuyện đã xảy ra vs em...em mệt mỏi,em kiệt sức,em đã khóc lúc nào chíng em cũng k hay...
nhưng điều kỳ lạ nhất,em đã k nghĩ đến anh đầu tiên,k nghĩ đến anh lúc em luống cuống giữa 1 mớ rắc rối...anh chỉ hiện ra trg em khi em đã bình yên
từ lúc nào em đã quên cảm giác dc anh che chở,chăm sóc...từ lúc nào em đã dám tự đứng trên chân của mình,tự nắm tay mình để tự nhủ lòng đừng gục ngã...có lẽ em đã k còn là em của ngày hôm qua,đã k còn khóc khi nhớ về anh
vậy nhé,người cũ của em...chưa từng 1 lời yêu,chưa từng 1 ngày chính thức hẹn hò,và em chỉ nhận ra tc of mình khi anh đã k còn bên em...không phải ny cũ,mà là người cũ...hôm nay em sẽ trút bỏ lời nguyền về anh,để sáng mai tỉnh dậy em sẵn sàng mở lòng vs cuộc đời... sau này dù anh có ở gần em đến mấy em cũng k thể xao động dc nữa
tạm biệt nhé ng cũ của em,chúc anh hạnh phúc và may mắn hơn em...

Trên tàu 0h18p 3-1-2011

Trên tàu 0h18p 3-1-2011

bởi Stefanie Tran vào ngày 03 tháng 1 2011 lúc 12:19 sáng
năm mới và đang chán ghê gớm:((mới lúc tối còn thốt lên:cđời là 1 đống shit to tướng, nhưng có lẽ h mình phải rút lại câu đó.đâu thì cũng phải sống,sống trg hoa hồng vẫn hơn sống trg đống shit chứ:)
trc khi ra HN đc các tiền bối trang bị cho 1 câu: k dc tin ai,bà già k dc tin,con nít cũng k dc tin.vậy mà cứ muốn tin và cứ tin.đi mua hàng bị lừa,vẫn tin.vẫn giữ thói quen bỏ tiền lẻ trg túi phòng khi có ng cần giúp đỡ mà mình lại đang vội,dù cho đã trải qua cảnh rút ví cho tiền 1 đứa bé đáng thương để cho 1 ng đằng sau móc túi mình:((thất vọng tràn trề thấy quần áo quyên góp cho đb vùng lũ bị đem ra làm giẻ lau,để rồi lần sau lại quyên góp tiếp:(( mình đã từng đọc ở đâu đó sự phân biệt lòng nhân đạo giữa đàn ông và đàn bà.ng đàn bà dễ mủi lòng trc 1 thân phận đáng thương nhưng lại sẵn sàng đủ mọi quỷ kế hủy hoại 1 đại nghiệp,hại chết vô số ng“tối độc phụ nhân tâm”.ng đàn ông thường k để ý đến những chuyện tẹp nhẹp tầm thường,họ biết bỏ qua tất cả để lo đại nghiệp,hướng đến số đông.đậm chất trọng nam khinh nữ nhưng k phải k có lý.biết vậy,nên dù rằng mình lừa ng ta cũng k ít,nhưng vẫn giữ niềm tin vào cuộc sống này.trc sau mình vẫn chỉ là 1 cô gái 17t thôi mà:) đâu thì cũng phải sống,tốt vs đời thì sẽ sớm dc nhận lại,cứ sống vàtin như vậy đi:->

part 1...

sử sách truyền lại rằng....
ngày nảy ngày nay nàng là Nhung truong-hotgirl vương quốc chống phản động.nàng xinh như một…bà tiên(bất chấp người ta chỉ hay so là xinh như cô tiên) hơn nữa còn là 1 bà tiên yamaha,có lẽ vì thế mà nàng được vinh hạnh gọi là idol. nàng có nhiều fan vô đối,nhiều bằng xếp hàng từ đây đến…ucraina(ảnh chụp từ vệ tinh cho biết)
Xếp chót trong hàng dài fan cuồng nhiệt lúc nào cũng chực cuồng lên và đâm đầu xuống đất vì nàng có 1 chàng tên cá sấu,chàng này xấu như con gấu lại rất hay cấu còn rất mê lẩu,thích xài hàng tàu nên được gọi là cá sấu.
 chàng đã đạp bằng mọi cách trở(chính là đám fan xếp hàng dằng dặc để được đến gần nàng.đế được thỏa ước nguyện…1 lần đưa nàng đi chơi vincom(bất chấp vincom bây h rất chán,chán hơn parkson nhiều)
Bi kịch thay,đau đớn thay,ba chấm thay(xin lỗi,tác giả bị xúc-động-đậy k lời nào tả hết*với tay lấy khăn giấy*) vượt bao thử thách, đến được vương quốc của nàng,nhưng than ôi,chàng nghe tin trời đánh(ý lộn tin sét đánh)nàng vì mải đầu tư cho phu quân là Mýt siêu nhân ăn tàn phá hại lại gặp khủng hoảng kinh tế nên đã bị phá sản,nợ nần chồng chất.
vốn bản tính k chừa thủ đoạn( ý lộn thông minh vốn sẵn tính trời) chàng dự tính bẫy nàng bằng 4 bát bánh đúc rồi dãn độ luôn về ucraina.chàng tự nhủ mình thật thông minh(gứm) rồi đếm tiền xoèn xoẹt.2 hào thì cũng tiếc,nhưng thôi “chậc kệ”
và chuyện gì đến cũng phải đến….


vừa nghe đến bánh đúc,đôi mắt trũng xoáy của nàng đã sáng rực lên như đèn pha ô tô(ấy nói trc nhá,nàng mỹ nhân lắm,đẹp…lão lắm,mắt trũng là do tuổi già sức yêu vs cả thức đêm xem film thôi,đừng khinh).nàng hý hoét “ăn thật nhá”(thực ra là hỏi làm hàng thế thôi chứ ăn đc 2 bát rồi=))
chàng anh dúng vỗ tay đánh đét vào đùi *rích bố cu*(câu tiếng pháp duy nhất chàng mới học mót đc)
và thế là khỏi kể,nàng chén 1 chặp hết 4 bát bánh đúc,xong xuôi quẹt đũa ngang miệng khà 1 tiếng “hà ngon,về chị ấy thấy hụt tiền thì bỏ…1 số thứ.thôi bữa sau hết khủng hoảng tài chính em nấu bù cho…nồi cháo hành”
dường như nghe đc tiếng nàng khà,bà chủ hàng bánh nói vọng ra “còn 2 bát ban nãy đấy nhá,quỵt tiền bà là bà thịt”
được nhời như cởi tấm lòng(đó là giữa 3 quân thiên hạ chàng mới cởi mỗi tấm lòng ấy,chứ mà không thì chàng còn cởi gì tác giả k rõ,độc giả càng k rõ,chỉ 2 bên đương sự rõ),chàng đc thể làm tới luôn:”có mỗi em bồ trẻ,chán lắm đến cháo hành cũng k biết nấu,sao phải xoắn,hay đằng ấy về đây ở luôn vs tớ cho vui.thích thì làm hợp đồng luôn”
nàng cũng đc nhời như cởi tấm lòng luôn *mất công bẫy mãi từ nãy đến h mới đc thằng lacoste mà gà* và thế là…
tèn ten ten ten…
tèn tén tèn ten…
khăn gói quả mướp theo chàng về dinh…
P/S:
@bà hàng bánh đúc:*vác dao* tsb đứa nào ăn bánh xong k trả tiềnnnnnnnnnnn.......
@tác giả:*hý hửng*chị ơi em đem mýt về nuôi nhớ

------------------------TOBE CONTINUED-----------------------

mẫu ng lý tưởng[cáp]

cái note này rất là tạo cảm hứng nhé:)) vừa nghe Marry u của các oppa vừa làm


người lý tưởng của em,rồi em sẽ yêu anh bằng cả trái tim,bằng cả sinh mạng của mình,em sẽ yêu anh cả đời k đổi,vì thế nếu em có đưa ra quá nhiều tiêu chuẩn,anh hãy hiểu rằng đó chỉ vì em quá yêu anh mà thôi^^



trong tình yêu em chờ đợi cảm giác an toàn.nếu anh làm em thấy bấp bênh nguy hiểm dù chỉ trong 1 phút giây,anh k phải là mr lý tưởng của em


trong tình yêu em chờ đợi lòng tin.nếu anh phản bội lòng tin của em dù chỉ 1 lần,anh k phải mr lý tưởng của em




trong tình yêu em chờ đợi hạnh phúc.nếu anh làm em khóc,không sao nếu đó là khóc trong hạnh phúc.nhưng nếu  anh làm em buồn,anh k phải mr lý tưởng của em


trong tình yêu em chờ đợi sự sẻ chia.nếu anh k hiểu cho em,không sao vì em đã quen chuyện ng khác không hiểu mình.nhưng nếu anh đóng cánh cửa cuộc đời anh trước em,anh k phải mr lý tưởng của em



trong tình yêu em chờ đợi sự toàn vẹn.nếu anh có ng thứ 2,k những anh k phải mr lý tưởng của em,anh sẽ k là gì của em cả.em ích kỷ lắm


trong tình yêu em chờ đợi sự hòa hợp của 2 tâm hồn.nhắc lại anh k hiểu em k sao,chỉ cần anh hiểu 1 điều...với em,k có sex trước hôn nhân...em bị cổ hủ nên anh đừng đòi hỏi nếu muốn là mr lý tưởng của em



trong tình yêu em chờ đợi sự tôn trọng.anh coi em như sọt rác để xả những bực tức,k sao.nhưng nếu anh coi em như cơm nguội,đi chơi chán chê đói thì về nhà lục cơm nguội,xong rồi lại đi...thì anh k phải mr lý tưởng của em



trong tình yêu em chờ đợi sự vô tư.anh mời em đi cà phê,đi ăn.đi xem film,tặng em quà nho nhỏ,k sao.nhưng nếu anh đưa em tiền hay trả tiền khi cũng em đi mua sắm(cho em) ,tặng em quà quá đắt tiền,anh k phải mr lý tưởng của em




trong tình yêu em chờ đợi sự phấn đấu.nếu anh cho rằng em yêu anh rồi thì anh k cần chinh phúc,k cần nỗ lực hoàn thiện bản thân,cho rằng có thể xử tệ với em,thì anh k phải mr lý tưởng của em




trong tình yêu em chờ đợi 1 kết quả.nếu anh nghĩ yêu em vì vui,được thôi.em hạnh phúc vì mang lại niềm vui cho em.nhưng nếu anh nghĩ yêu em chỉ vì vui,anh k phải mr lý tưởng của em


trong tình yêu em chờ đợi sự công bằng.anh đột ngột hủy hẹn vào phút chót,k sao nhưng làm ơn gọi điện,nhắn tinbaos cho em và cho em biết lý do.nếu anh tắt máy và để em ngồi đợi anh cả buổi tối trg lo lắng và bẽ bàng,anh k phải mr lý tưởng của em



trong tình yêu em vẫn là em.đừng  cố gắng thay đổi em điều mà chính em cũng k làm nổi.anh góp ý những điều chưa tốt của em,được thôi.nhưng nếu anh k yêu cả những điều chưa tốt của em,anh k phải mr lý tưởng của em




trong tình yêu em chờ đợi sự hoàn hảo...



trong tình yêu em chờ đợi 1 người yêu em thật lòng...như em sẽ dành cả sinh mạng để yêu anh



trong tình yêu em chờ đợi 1 người  sẵn sàng chết vì em...như em sẵn sàng chết vì anh




câu cuối cùng,nếu anh là mr lý tưởng của em,thì anh à,EM SẼ LẤY ANH ĐẤY :"> 

ôm và hôn vào má...

rảnh rang ngồi check lại fb,thấy mình like hội những ng thích dc ôm và hôn vào má:) uh thì mình thích thế thật mà <3
đã bao lâu rồi mình k dc ôm và hôn vào má.là ôm chứ k phải *ôm ôm*,là dc hôn vào má chứ k phải *hun vào má* trên fb.cũng đã bao lâu rồi mình k ôm và hôn má ai đó...
có lẽ là từ khi rời khỏi a10,đã đánh mất cảm giác hạnh phúc ôm ghì lấy 1 ng bạn thân và hôn vào má...
a10...bị nhớ trầm trọng ấy...bị tiếc nữa...nhớ ra vẫn còn những ng bạn mình chưa kịp ôm và hôn má...

note cho năm cũ và năm mới...

Note cho năm cũ và năm mới

bởi Stefanie Tran vào ngày 31 tháng 12 2010 lúc 11:48 chiều
2010 có thể coi là 1 năm bước ngoặt cđời mình...tuyển qg...đậu đh...xa nhà...cs mới,những ng mới để gặp,những kinh nghiệm mới để trải nghiệm...ước mơ mới và hụt hẫng mới...niềm tin và mất đi niềm tin...có rất nhiều điều vượt quá sức tưởng tượng của 1 cô gái 17t giữa cđời rộng lớn...xét đến cùng thế nào mới gọi là 1 năm thành công???hòa bình,yên ổn k có ww3 chăng,hay chỉ đơn giản là vẫn còn sống đã là thành công:)) chỉ biết 2k10 là 1 năm thật đặc biệt và khó quên
2011 đến với những rắc rối mới,công việc mới,hy vọng mới,ước mơ,trải nghiệm và những mối qhệ mới...nhiều ước mơ hơn,rộng lớn hơn và cũng cao xa hơn...k ai biết trước tương lai nên chỉ có thể sống cho hiện tại...sống trg từng khoảnh khắc để dù đến giây phút cuối cùng cũng k phải hối hận...

nào 2011,ta đến đây

23h50p,31-12-2010